Hôm nay,  

Casino -Sòng Bài, Sòng Bạc

25/09/201200:00:00(Xem: 175397)
viet-ve-nuoc-my_190x135Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Mong bà sẽ tiếp tục viết bằng những chuyện sống thật của người Việt tại Mỹ.

Tại Hoa Kỳ ngày nay,nhiều tiểu bang có sòng bài, nhưng nhiều nhất là tiểu bang Neveda: có Reno, Lake Tahoe, Las Vegas và Laughlin. Khu giải trí, đánh bài, kéo máy hấp dẫn và quyến rũ.

Quả thật thành phố Las Vegas là một thế giới thu nhỏ biểu tượng của các sòng bài. Paris kinh đô ánh sáng Ba Lê, Ceasars cho La Mã. Luxus biểu tượng cho Ai Cập. Mỗi nơi mỗi vẻ huy hoàng tráng lệ, phô trương những đặc biệt riêng của xứ sở mình. Du khách kéo đến xem không chán mắt về ban đêm, muôn ánh sáng, màu sắc rực rỡ, đường phố người qua kẻ lại nô nức, phong cảnh hữu tình. Bellagio lôi cuốn khách bằng chủ đề nhạc nước, những khối nước phun lên cao, với màu sắc hòa lại cùng nhau, cuộn vào tiếng nhạc thật sâu sắc.

Mirage với chủ đề núi lửa đang phun nham thạch.

Treasure Island với chủ đề cướp biển. Circus Circus với chủ đề hát xiệc, đu giây. Flamingo có Donny/Marie biểu diễn rất thành công. Bally's có xuất hát, diễn múa Jubilee; những cô đào xinh xắn, tươi mát trong trang phục. Đấng mày râu xem có lẽ ngẩn ngơ lòng đôi chút.

Venetian Áo Quốc, dùng thuyền qua lại trên sông, những bức tranh xưa được trưng bày rất mỹ thuật. New York, New York thành phố Harlem về đêm nhộn nhịp nhạc rap, rock chói tai, vui nhộn.

Planet Hollywood, Palm, Rio, Wynn, thưởng thức những món ăn hải sản hảo hạng, sang trọng.

Vào sâu trong phố cũ thì có Golden Nugget, Four Queens, Lady Luck, Station Casino, Place Station, Sunset Station, Texas Station, Baulder Station tuyệt chiêu các món ăn Tàu, Ý, Mỹ, Mễ.

Las Vegas có thể coi là thành phố của đủ loại ánh sáng kỳ ảo, biến đêm thành ngày. Thành phố đặc biệt ít nhìn thấy đồng hồ, vào các sòng bài thì tuyệt nhiên không thấy đồng hồ đâu cả.

Một Harrah's tân kỳ, Imperial Palace, MGM Grand, Monte Carlo được xây cất rất tốn kém với nét đặc thù, nhìn thấy rất thích thú.

Vào sòng bài thì có nhiều loại giải trí để khách lựa chọn, như kéo máy slot play hoặc slot machine cả giàn máy kéo. Giá kéo máy từ 1 xu cho 1 lần kéo, và cho đến máy 100 đồng 1 lần kéo, mỗi cách chơi kéo máy có những hấp dẫn khác nhau và có những giải thưởng lôi cuốn khách. Ngoài kéo máy còn có các thứ khác nữa như: Poker, Black Jack, Three Card Poker, Paigow Poker. Le't is Rider, Ultimate Texas Hold'em, Roulette, Craps, Baccarat... Tùy khách ưa thích, lựa chọn.


Mỗi nơi mỗi vẻ huy hoàng tráng lệ, phô trương những đặc sắc riêng của sòng bài mình. Và có những xuất ca nhạc, ảo thuật, vũ điệu rất ngoạn mục khiến lôi cuốn khách thập phương tứ xứ.

Ngoài phần giải trí ngoài trời, trong nhà và có giải trí về thể xác nữa. Khách qua đường, có những người đứng sẵn được tặng tận tay những tấm hình cô gái bốc lửa, những chàng thanh niên vạm vỡ, sung sức. Cả trai và gái trong hình thật quá hấp dẫn, kích thích bản năng con người, rất trần tục nên khi nhìn vào thì...oh la la.

Tiểu bang California cũng cạnh tranh không kém, ban đầu có những sòng bài nhà con chơi với nhau, chỉ cần người ngồi chia bài dùm, họ lấy tiền xâu từng người ngồi chơi mỗi ván bài. Đó là sòng bài Commerce, Hawaii Garden, Hollywood Park, The Bicycle, Husler, Normandie, nằm trong thành phố.

Người da đỏ ở tiểu bang California được quyền mở sòng bài tương tự như ở tiểu bang Neveda, tuy không mở tại thành phố nhưng được phép mở ở trong chốn rừng sâu. Giới kinh doanh tài phiệt, đánh hơi thấy đủ sức, khích thích được người dân đi bài bạc, nên họ hợp tác với người da đỏ, xin cấp giấy phép, mua đất, xây dựng cơ sở, máy móc tối tân, hấp dẫn, sòng bài nở rộ. Đó là Morongo, Spot Light 29, Soboba, Fantasy Spring, Pala, San Manuel, Vieja, Sycuan, Harrah's, Barona, Cache Creek, Pechanga, Valley View, Thunder Valley, Tachi Palace. Mỗi nơi có những kiến trúc rất đẹp và rất đặc biệt riêng của người mọi da đỏ. Nhất là về màu sắc, vàng đậm đặc, tím than, xanh biển, nóc nhà cao hình tam giác. Quả thật bước vào sòng bài nào, cũng như bị mê hồn trận. Tấm màn hình tiêu biểu qua khuôn mặt khi được cho giải thưởng, la hét vui cười hay rầu rĩ. Già, trẻ, trai, gái đủ mọi cỡ tuổi nhìn mặt ai cũng hớn hở khi vào, nhưng khi ra về thì nhiều tiếng thở dài, ảo não...

Biết rằng đem tiền đi đọ tiền, chỉ là chuyện đóng tiền để mua bóng đèn, thay thảm, dùm các Casino, nhưng cá nhân tôi vẫn xin cảm ơn các sòng bài, cho xe xuống phố đón khách đi chơi. Cũng mong quý vị vui chơi, nhưng đừng quên trách nhiệm với gia đình. Thân kính chúc tất cả may mắn, hả hê!

Tôn Nữ Ngộ Khê

Ý kiến bạn đọc
22/05/202112:44:03
Khách
dapoxetine pills for sale <a href="https://priligydapoxetinex.com/#">generic priligy</a>
15/02/202113:43:21
Khách
how do you take zithromax <a href=https://zithromaxes.com/>zithromax prices</a> zithomax
24/10/201222:25:31
Khách
Chu choa Tôn Nữ, Tôn Nữ Ngô Khê, Tôn Nữ Sòng Bạc. Nếu chỉ là điểm danh sòng bạc thôi thì xin chia vui cùng Tôn Nữ đẻ hỏi xem Tôn Nữ muốn nhắn gì cho đồng hương, còn nếu là đã từng trải kinh qua những uy danh của thần Tứ Dổ Tường thì xin hỏi Tôn Nữ chỉ một câu "Tôn Nữ hiện còn gì để mặc trên người ". Xin đừng welcome những ai có lòng tốt đem xe đến đón đi đánh bạc.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,527,910
Mười bẩy năm trước đây, ngày gia đình tôi vừa đến Mỹ, phóng viên nhật báo PEOPLE, có trụ sở đặt tại Muskegon City, thuộc tiểu bang Michigan đến phỏng vấn, cũng còn quá sớm, thời gian vừa chấm dứt chiến cuộc, vẫn còn có những sự kiện nóng bỏng, một số người Mỹ, nhất là nhóm phản chiến, chưa hiểu rõ người
Đã rất khuya mà Ngọc không tài nào chợp mắt được. Một phần có lẽ do hôm nay trời trở nên nóng lạ lùng làm Ngọc khó ngủ. Nhưng cái chính là Ngọc cứ mãi suy nghĩ về Ngày- của- Mẹ, ngày lễ mẹ đầu tiên trên đất Mỹ. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, sống ở Việt Nam, Ngọc đâu có hề biết hay nghe nhắc đến Ngày-của-Mẹ
Chiều thứ Bảy cuối năm Ất Dậu, ngồi chơi bên ly rượu tất niên ở nhà người bạn, vô tình cầm lên tờ báo Việt ngữ, tôi chợt bàng hoàng. Trong trang phân ưu lớn của tờ báo, người ta nói đến tên anh, thiếu tá Ngô Giáp. Chủ tịch hội ái hữu không quân Nam Cali, vừa qua đời ở tuổi 65! Đã 40 năm rồi từ ngày tôi biết anh
Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm. &nbsp; Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị &nbsp; Bé Tí rủ: - Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.&nbsp; &nbsp; Tôi lắc đầu quầy quậy: - Tí rủ lộn người rồi. &nbsp; Tay chân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét. Con Tí cười cười:
Rất vui khi nhận thư góp ý cuả ông về bài "Dậy Học Trên Đất Mỹ" mà tôi viết cách đây không lâu. Vui nhất là thư của ông đến từ &nbsp; Cần Thơ, &nbsp; một miền đất thân yêu mà chắc trong nhiều năm nữa, tôi chỉ còn có thể gặp lại trong những giấc mơ mà thôi. Điều vui hơn là sau khi ông gửi những thắc mắc ấy đến, tôi lại nhận đuợc một lá thư&nbsp;
Gần hai mươi năm sau ngày miền Nam Việt Nam sụp đổ, Hoàng mới đặt chân đến nước Hoa Kỳ theo diện HO. Tuổi đời gần năm mươi, hai bàn tay trắng, nhờ sự giúp đỡ của hội Từ Thiện và bạn hữu phải làm lại từ đầu, chạy ngược chạy xuôi tìm việc làm để có tiền thanh toán nơi ăn chốn ở. Bạn hữu muốn anh có một
Thằng bé ngồi kế bên chị nó, đòng đưa hai chân trong đôi giày màu trắng có viền đen. Ngồi đối diện với hai chị em nó là người đàn ông có đôi vai gầy, đang chăm chú đọc tờ báo xếp làm đôi, tóc ông lòa xòa rơi xuống vầng trán có nếp nhăn li ti. Thằng bé đưa mắt nhìn đám trẻ tung tăng đùa giỡn trong khung lưới nhựa
Bản Quốc ca Việt Nam được mở đầu cho cuốn băng nhạc, những bản hùng ca thời chiến, mà tôi đã nghe đi nghe lại hơn mười lăm năm nay. Tôi thường tìm đến băng nhạc này mỗi khi lòng xôn xao nhớ về quê hương và những ngày xưa yêu dấu. &nbsp; Trong lời ca điệu nhạc đầy hùng khí như vẫn còn vang dội những bước chân hiên ngang
Đã mấy lần tôi bỏ chúng ra khỏi túi hành trang chuẩn bị lên đường thì bà cụ lại lén chờ lúc tôi không có mặt bỏ chúng vào, &nbsp; -hôm ấy là ngày 15 tháng 6 năm 1975, ngày chót theo lệnh trình diện lên đường đi tu huyền- tôi xách cái túi lên thì lại thấy đôi dép râu và bộ bà-ba đen đã nằm lại trong đó từ lúc nào. Bực quá tôi lấy chúng
Mỗi khi hạ về, ngày của Mẹ lại đến. Bất chợt, bâng khuâng, tôi bỗng thấy ganh tỵ với những ai còn được cài bông hồng trên áo! &nbsp; Sự ganh tỵ ích kỷ, nhỏ nhoi nhưng thật khó tránh khỏi. Thế rồi mọi ký ức, kỷ niệm với Mẹ, về Mẹ lại ùa về vỡ òa từng rung cảm để tôi không thể không cầm viết. &nbsp; Viết không hay, nhưng phải viết vì
Nhạc sĩ Cung Tiến