Hôm nay,  

Trả Lại Tự Nhiên

02/09/201800:00:00(Xem: 14129)
Tác giả: Y Châu

Bài số 5483-20-31290-vb8090218

 
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người,  và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây là hai bài mới của ông.

 
***
 

Nhà thiên nhiên học người Anh Darwin, vào thế kỷ thứ XIX, sau khi đi khảo sát biển và các lục địa đã viết ra nhiều cuốn sách. Nội dung: mọi sinh vật sẽ tự tiến hóa, từ đơn bào thành đa bào, từ sơ đẳng đến mức độ cao hơn; trong đó, có thể loài khỉ vượn, theo tiến hóa thành con người hiện đại, là thủy tổ của lòai người...

Những ý tưởng của Darwin bị nhiều người phản bác, nhất là trong giáo hội Công Giáo. Những lý luận chống lại ông, dẫn đến những điều khác mà các nhà khoa học không giải thích được!

Sự thống nhất tất cả những giải thích về nguồn gốc, xuất xứ của loài người, chắc chắn phải chờ... hơi lâu! Nhưng có một điều mà chúng ta biết, qua tài liệu, hình ảnh, vật dụng thu nhặt được:

Từ khi "xâm lấn", để trở thành chủ nhân của trái đất, chắc chắn là không có sự bảo trợ, hướng dẫn giúp đỡ cho những bước chập chững đầu tiên.

Cái ăn: lượm hái, săn bắt... những gì có sẵn chung quanh, để sinh tồn; rồi tiến lên đến trồng trọt, du canh... dự trữ thực phẩm, cho vụ mùa kế tiếp.

Chổ ở: vừa lo cái ăn, phải lo chỗ để trú ẩn khi thời tiết thay đổi, nóng lạnh bão bùng, dưới tàn cây, hang đá, lều trại,...

Loài người được xem là loài linh trưởng, nên từ khi làm chủ năm châu, bốn bể trong môi trường thích hợp, loài người vượt lên: nhiều hơn, cao hơn, nhanh hơn, sâu hơn,...

Nhiều hơn: Khi biết được cách trồng trọt, chu kỳ sinh trưởng của các loại thảo mộc. Lúc ương hột nẩy mầm, tăng trưởng,... chúng cần thời tiết thích hợp, vung phân tưới nước (nhất nước, nhì phân). Phân được tạo ra từ cây lá đã mục rã, tro than (do đốt cháy, phát hoang); đến những nghiên cứu cao hơn như phân bón hóa học N-P-K.

Công thức bao gồm:

N - Natri, giúp cây xanh, thân, trái. P - Phospho, giúp rễ, hoa. Và  K: Kali, tổng hợp đường bột, giúp cây lớn nhanh, ngọt, nhiều màu sắc.

Khi cây trồng nhờ NPK mà tươi tốt, đơm bông kết trái nhiều hơn, thì đồng thời cũng gia tăng sâu bọ đến phá hoại. Do đó, lại cần thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ. Các nhà khoa học lại khám phá ra, đây là một trong những nguyên nhân gây ra bệnh ung thư (cancer), bệnh của thế kỷ!

Các nhà khoa học còn dùng phương pháp biến đổi "gene" của cây trồng, để tránh sâu bệnh; có nhiều ý kiến khen, chê?

Những người có điều kiện về kinh tế lo xa, muốn tránh việc lạm dụng hóa chất.  Họ tìm kiếm các rau quả, thịt cá trong điều kiện nuôi trồng tự nhiên,  thường được gọi là "organic"; dù rau quả, thịt cá "organic" không to lớn, bắt mắt, nhưng giá cả cao hơn đắt hơn nhiều lần!

Gần đây tôi có đọc một bài báo, kể lại một người đi Aldi, "Whose Food Super Market"... bán nhiều hàng "organic", khi mua về nhà, xem kỹ lại. thấy  có nhãn ghi nơi sản xuất là RPC, nơi mà ai cũng biết dùng nhiều hóa chất? Ở Việt Nam, người ta cũng khám phá ra một nhà vườn, trước khi cắt rau đem ra chợ, họ dùng cây sắt kéo trên bề mặt của rau, giống như... bị sâu ăn. Chứng tỏ đây là hàng tự nhiên, "organic", không dùng thuốc trừ sâu!

Từ lúc "xâm lấn" trái đất, chắc chắn loài người thưa thớt; nhưng dần dà, ngày càng  đông hơn! Những thành phố lớn (NY, LA, Miami, Paris, Bắc...) người ta phải sống chen chúc chât chội, đi lại bằng xe "taxi", xe "bus", xe điện...

Nhiều quốc gia cũng như Ủy ban dân số LHQ lo ngại nạn nhân mãn, không bao lâu nữa trái đất nhỏ bé nầy phải nuôi sống đến 10 tỷ người!

Nhưng có lẽ do nếp nghĩ, thói quen, người ta khó mà thay đổi trong một sớm một chiều: "con đông là nhà có phúc", "đặng hào con thì mất hào của", "khi chết không có người đưa đám"...

Đây là chuyện của nhà tôi, trong lần nói chuyên với chàng rể tương lai:

 - Cháu có mấy anh em?

 - Dạ, cháu có 10 anh em!

Đứa con gái, bênh vực liền:

 - So với bên vợ của cậu Tư, chỉ hơn phân nửa, có tới 15 người anh em... Mỗi lần có đám tiệc tùng, lễ tết,... tụ họp lại thiệt là đông vui, còn nhà mình thì vắng hoe!

Mỗi ngày trôi qua, có thêm phát minh mới làm thay đổi xã hội loài người rất đáng trân quí, không ai có thể phủ nhận được; nhưng theo "luật bù trừ của trời đất", thì khi ta đặng cái nầy thì mất cái khác.Trái đất đã và đang bị tàn phá bởi sư vô tình hay cố ý của loài người:

- Thực phẩm thì dùng hóa chất để giữ lâu.

- Không khí thì bị ô nhiễm, tầng "Ozon" càng ngày càng mỏng đi.

- Rác thải tràn ngập sông ngòi, biển cả,...

Túi "nylon, plastic" một thời là phát minh tiện lợi nhưng nay là một thảm họa, chúng hiện diện khắp nơi. Khoảng 1/3 cá ở đại dương ăn phải "nylon, plastic" chúng lầm tưởng là thưc phẩm. Một phần rác thải nhìn thấy qua vệ tinh, hình ảnh chúng quần tụ ở Thái Bình Dương lớn gấp ba lần nước Pháp. Nhiều tiểu bang ở Mỹ, đã có luật cấm dùng túi nylon trong "siêu thị", Chile (Chí Lợi, một quốc gia ở Nam Mỹ) mới đây cũng có luật tương tự.

Gần đây, nhiều hội đoàn đã được thành lập để nhắc nhở mọi người, cần phải bảo vệ trái đất thân yêu của chúng ta: "bà mẹ thiên nhiên", "ngày của trái đất"...

Gần đây còn có một hội "sanh tự nhiên", chủ trường là các "bà bầu" không cần đến nhà bảo sanh, mà tự sanh ở nhà, với sự trợ giúp của thân nhân! Bị nhiều người chỉ trích, vì "vượt cạn" nguy hiểm vô cùng liên quan đến sinh mạng bà mẹ và đứa bé, cần phải có sự trợ giúp của bác sĩ, hộ sinh nếu gặp những trường hợp sinh khó.

Người bênh vực thì cho rằng đó là bản năng, giúp tình mẫu tử thâm sâu hơn từ ngày đứa trẻ mới chào đời; có một lý do nữa là một số bác sĩ, y tá không còn là "từ mẫu", và còn... viện phí! Thôi thì hãy trở về với tự nhiên.

Y Châu

Ý kiến bạn đọc
03/09/201803:15:46
Khách
>có thể loài khỉ vượn, theo tiến hóa thành con người hiện đại, là thủy tổ của lòai người. Những ý tưởng của Darwin bị nhiều người phản bác,

In school, the teacher said "We are the children of God, .. we were from God ....". And one student stood up "My dad said that we were from the monkey" and the teacher "In school, we do not care about your family issues."
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,661,700
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến