Hôm nay,  

Trả Lại Tự Nhiên

02/09/201800:00:00(Xem: 14131)
Tác giả: Y Châu

Bài số 5483-20-31290-vb8090218

 
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người,  và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây là hai bài mới của ông.

 
***
 

Nhà thiên nhiên học người Anh Darwin, vào thế kỷ thứ XIX, sau khi đi khảo sát biển và các lục địa đã viết ra nhiều cuốn sách. Nội dung: mọi sinh vật sẽ tự tiến hóa, từ đơn bào thành đa bào, từ sơ đẳng đến mức độ cao hơn; trong đó, có thể loài khỉ vượn, theo tiến hóa thành con người hiện đại, là thủy tổ của lòai người...

Những ý tưởng của Darwin bị nhiều người phản bác, nhất là trong giáo hội Công Giáo. Những lý luận chống lại ông, dẫn đến những điều khác mà các nhà khoa học không giải thích được!

Sự thống nhất tất cả những giải thích về nguồn gốc, xuất xứ của loài người, chắc chắn phải chờ... hơi lâu! Nhưng có một điều mà chúng ta biết, qua tài liệu, hình ảnh, vật dụng thu nhặt được:

Từ khi "xâm lấn", để trở thành chủ nhân của trái đất, chắc chắn là không có sự bảo trợ, hướng dẫn giúp đỡ cho những bước chập chững đầu tiên.

Cái ăn: lượm hái, săn bắt... những gì có sẵn chung quanh, để sinh tồn; rồi tiến lên đến trồng trọt, du canh... dự trữ thực phẩm, cho vụ mùa kế tiếp.

Chổ ở: vừa lo cái ăn, phải lo chỗ để trú ẩn khi thời tiết thay đổi, nóng lạnh bão bùng, dưới tàn cây, hang đá, lều trại,...

Loài người được xem là loài linh trưởng, nên từ khi làm chủ năm châu, bốn bể trong môi trường thích hợp, loài người vượt lên: nhiều hơn, cao hơn, nhanh hơn, sâu hơn,...

Nhiều hơn: Khi biết được cách trồng trọt, chu kỳ sinh trưởng của các loại thảo mộc. Lúc ương hột nẩy mầm, tăng trưởng,... chúng cần thời tiết thích hợp, vung phân tưới nước (nhất nước, nhì phân). Phân được tạo ra từ cây lá đã mục rã, tro than (do đốt cháy, phát hoang); đến những nghiên cứu cao hơn như phân bón hóa học N-P-K.

Công thức bao gồm:

N - Natri, giúp cây xanh, thân, trái. P - Phospho, giúp rễ, hoa. Và  K: Kali, tổng hợp đường bột, giúp cây lớn nhanh, ngọt, nhiều màu sắc.

Khi cây trồng nhờ NPK mà tươi tốt, đơm bông kết trái nhiều hơn, thì đồng thời cũng gia tăng sâu bọ đến phá hoại. Do đó, lại cần thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ. Các nhà khoa học lại khám phá ra, đây là một trong những nguyên nhân gây ra bệnh ung thư (cancer), bệnh của thế kỷ!

Các nhà khoa học còn dùng phương pháp biến đổi "gene" của cây trồng, để tránh sâu bệnh; có nhiều ý kiến khen, chê?

Những người có điều kiện về kinh tế lo xa, muốn tránh việc lạm dụng hóa chất.  Họ tìm kiếm các rau quả, thịt cá trong điều kiện nuôi trồng tự nhiên,  thường được gọi là "organic"; dù rau quả, thịt cá "organic" không to lớn, bắt mắt, nhưng giá cả cao hơn đắt hơn nhiều lần!

Gần đây tôi có đọc một bài báo, kể lại một người đi Aldi, "Whose Food Super Market"... bán nhiều hàng "organic", khi mua về nhà, xem kỹ lại. thấy  có nhãn ghi nơi sản xuất là RPC, nơi mà ai cũng biết dùng nhiều hóa chất? Ở Việt Nam, người ta cũng khám phá ra một nhà vườn, trước khi cắt rau đem ra chợ, họ dùng cây sắt kéo trên bề mặt của rau, giống như... bị sâu ăn. Chứng tỏ đây là hàng tự nhiên, "organic", không dùng thuốc trừ sâu!

Từ lúc "xâm lấn" trái đất, chắc chắn loài người thưa thớt; nhưng dần dà, ngày càng  đông hơn! Những thành phố lớn (NY, LA, Miami, Paris, Bắc...) người ta phải sống chen chúc chât chội, đi lại bằng xe "taxi", xe "bus", xe điện...

Nhiều quốc gia cũng như Ủy ban dân số LHQ lo ngại nạn nhân mãn, không bao lâu nữa trái đất nhỏ bé nầy phải nuôi sống đến 10 tỷ người!

Nhưng có lẽ do nếp nghĩ, thói quen, người ta khó mà thay đổi trong một sớm một chiều: "con đông là nhà có phúc", "đặng hào con thì mất hào của", "khi chết không có người đưa đám"...

Đây là chuyện của nhà tôi, trong lần nói chuyên với chàng rể tương lai:

 - Cháu có mấy anh em?

 - Dạ, cháu có 10 anh em!

Đứa con gái, bênh vực liền:

 - So với bên vợ của cậu Tư, chỉ hơn phân nửa, có tới 15 người anh em... Mỗi lần có đám tiệc tùng, lễ tết,... tụ họp lại thiệt là đông vui, còn nhà mình thì vắng hoe!

Mỗi ngày trôi qua, có thêm phát minh mới làm thay đổi xã hội loài người rất đáng trân quí, không ai có thể phủ nhận được; nhưng theo "luật bù trừ của trời đất", thì khi ta đặng cái nầy thì mất cái khác.Trái đất đã và đang bị tàn phá bởi sư vô tình hay cố ý của loài người:

- Thực phẩm thì dùng hóa chất để giữ lâu.

- Không khí thì bị ô nhiễm, tầng "Ozon" càng ngày càng mỏng đi.

- Rác thải tràn ngập sông ngòi, biển cả,...

Túi "nylon, plastic" một thời là phát minh tiện lợi nhưng nay là một thảm họa, chúng hiện diện khắp nơi. Khoảng 1/3 cá ở đại dương ăn phải "nylon, plastic" chúng lầm tưởng là thưc phẩm. Một phần rác thải nhìn thấy qua vệ tinh, hình ảnh chúng quần tụ ở Thái Bình Dương lớn gấp ba lần nước Pháp. Nhiều tiểu bang ở Mỹ, đã có luật cấm dùng túi nylon trong "siêu thị", Chile (Chí Lợi, một quốc gia ở Nam Mỹ) mới đây cũng có luật tương tự.

Gần đây, nhiều hội đoàn đã được thành lập để nhắc nhở mọi người, cần phải bảo vệ trái đất thân yêu của chúng ta: "bà mẹ thiên nhiên", "ngày của trái đất"...

Gần đây còn có một hội "sanh tự nhiên", chủ trường là các "bà bầu" không cần đến nhà bảo sanh, mà tự sanh ở nhà, với sự trợ giúp của thân nhân! Bị nhiều người chỉ trích, vì "vượt cạn" nguy hiểm vô cùng liên quan đến sinh mạng bà mẹ và đứa bé, cần phải có sự trợ giúp của bác sĩ, hộ sinh nếu gặp những trường hợp sinh khó.

Người bênh vực thì cho rằng đó là bản năng, giúp tình mẫu tử thâm sâu hơn từ ngày đứa trẻ mới chào đời; có một lý do nữa là một số bác sĩ, y tá không còn là "từ mẫu", và còn... viện phí! Thôi thì hãy trở về với tự nhiên.

Y Châu

Ý kiến bạn đọc
03/09/201803:15:46
Khách
>có thể loài khỉ vượn, theo tiến hóa thành con người hiện đại, là thủy tổ của lòai người. Những ý tưởng của Darwin bị nhiều người phản bác,

In school, the teacher said "We are the children of God, .. we were from God ....". And one student stood up "My dad said that we were from the monkey" and the teacher "In school, we do not care about your family issues."
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,670,263
Tôi chầm chậm đậu xe vào cái chỗ quen thuộc của tôi mỗi sáng chủ nhật, đó là một mảng lề thoai thoải giữa chừng con dốc, được thêu vá bởi màu sắc hoa Vàng Anh và cỏ dại. Bên kia là một cái park rộng thênh thang với những nhánh thông xanh nếu nhìn một lần sẽ không rõ là thiên nhiên hay là tranh vẽ,
Anh đã từng ghé lại Câu Lạc Bộ, Anh nói chuyện với anh em với tất cả hào khí của người lính! Anh khẳng định: Sống là chiến đấu, là chấp nhận thử thách! Đôi khi đời không yêu ta, ta cũng phải há mồm cắn vào nó, ghì chặt nó, như xích của tank cạp lấy mặt đường, bùn lầy
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương Xưa”, kể chuyện gặp gỡ
Tôi cởi tung quân phục, xếp gọn gàng lại, đặt trên đầu giường. Tôi nhìn đôi lon trung úy lần cuối. Nhìn chiến hạm lần cuối. Nhìn những bậc thang lên đài chỉ huy, như đưa tôi lên đài danh vọng thuở nào. Nhìn những bậc thang dẫn xuống hầm tàu, dẫn xuống lòng nước - như chôn vùi tuổi tên, chôn vùi cả một cuộc đời
Đào Như là bút hiệu của   Bác sĩ Đào Trọng Thể, tác giả đã được trao tặng giải Viết Về Nước Mỹ 2005,   "Tác Phẩm Xuất Sắc Nhất", với các bài “Tự Khúc”, “Dấu Chân Người Lính.” Trước 1975, ông là một y sĩ tiền tuyến chuyên về phẫu thuật. Định cư tại cư dân Oak Park, IL (vùng Chicago) Hoa Kỳ, ông là chuyên gia
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ từ 1987, hiện là một bác sĩ đang hành nghề tại quận Cam . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là "Hạnh phúc rất đơn giản" kể chuyện về cách nhìn, cách nhận chân hạnh phúc của người phụ nữ Việt tại Hoa Kỳ qua ba hoàn cảnh sống khác nhau. Sau đây là bài viết thứ năm của bà.
Cường đang đọc lại cuốn sách "Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm.   Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc
Nhạc sĩ Cung Tiến